What to make of a comedy called "Love & Air Sex"? I am pretty sure I know what love is. But air sex? Not really, unless it is another term for the Mile-High Club.Turns out, this competitive pastime (yes, it is a real thing—check out airsexworld.com) is exactly what it sounds like. A variation on air guitar where, instead of perhaps mimicking AC/DC's bobble-headed axman Angus Young to the strains of Highway to Hell, fully-clothed participants simulate copulation and other acts in varying degrees of explicitness, vulgarity and innovation, to suggestive music. Sort of like Beyonce's racy rendition of Drunk in Love at the Grammys, but minus the diva attitude and Jay-Z.
Biết phải nói thế nào về phim hài "Love & Air Sex" (Tình Yêu và Sex Không Khí) nhỉ? Tôi thì biết rõ thế nào là tình yêu. Nhưng mà sex không khí à? Thực sự là không hiểu được, trừ khi đấy là một cách nói khác để ám chỉ cái việc quan hệ khi đang đi máy bay.Hóa ra, tro tiêu khiểu này (phải, cái này là có thật - chi tiết tại airsexworld.com) được hiểu đúng theo nghĩa đen. Tương tự như guitar không khí, nhưng thay vì bắt chước phong cách lắc lư của tay guitar Angus Young của AC/DC theo điệu nhạc bài Highway to Hell, thì những người tham gia, vẫn mặc quần áo vẫn đầy đủ, phải giả bộ giao hợp và làm các hành động kiểu như vậy với nhiều cấp độ thô thiển, theo cả cách thông thường và đổi mới sáng tạo, trong nền nhạc phù hợp. Cũng giống như màn biểu diễn nhiệt tình của Beyonce cho bài Drunk in Love trong các buổi Grammy vậy, chỉ khác là không có cái mác diva và không có Jay-Z thôi.
As for the Austin, Texas-based film formerly known as "The Bounceback" when it played at South by Southwest last year, it is as jarringly schizophrenic as the title suggests. Framing the plot is a somewhat poignant story of longing and regret. But the central conceit is a salute to post-collegiate slacker-dom and the sort of raunchy, foul-mouthed shenanigans that were more amusing when originally done in films by Richard Linklater, the Farrelly brothers, Kevin Smith and the "American Pie" gang.
Còn về bộ phim với bối cảnh đặt tại Austin, Texas, từng được biết đến với cái tên "The Bounceback" (Cú Bật Lại), khi được công chiếu tại South by Southwest năm vừa qua, phải nói là nó vô cùng hại não đúng như cái tựa đề đã gợi cho ta thấy. Tình tiết của bộ phim là một câu chuyện chua cay dai dẳng đầy nuối tiếc. Nhưng đại ý của nó thì lại là một lời chào sự lười nhác sau đại học và những điều thô tục, những câu nói bậy vô nghĩa. Mà ý tưởng này đã từng được diễn tả một cách vui nhộn hơn trong những bộ phim của Richard Linklater, anh em nhà Farrelly, Keven Smith và đoàn làm phim "American Pie".
There's nothing like a strong set-up, and the set-up in "7 Boxes" is powerful, simple and dramatic. What is in the boxes? Why are they so important? Cops prowl through the market, but they are as corrupt and on-the-make as everyone else. Everyone can be bribed. Cell phones are passed around, from pocket to pocket, and, in one funny scene, a cell phone is stolen, and Victor, thinking he's calling the butcher, gets the thief instead. "Can I speak to Mr. Dario?" "This is my phone now. I'm the thief who stole his phone." "Oh, okay. Bye."
Không có gì có thể sánh bằng một bối cảnh hay, và bối cảnh trong "7 Boxes" (7 Chiếc Hộp) thì thật có sức hút, đơn giản và bi tráng. Cái gì nằm trong những chiếc hộp đó vậy? Tại sao chúng lại quan trọng đến thế? Cớm đi lại khắp chợ, nhưng họ suy đồi và trục lợi cũng như bao kẻ khác thôi. Bất cứ ai cũng sẵn sàng nhận hối lộ. Điện thoại thì chuyền từ tuối người này đến người kia, và, trong một cảnh hài hước, một cái điện thoại bị ăn cắp, rồi Victor, nghĩ rằng mình đang gọi điện cho anh hàng thịt, mà lại gặp trúng thằng cướp. "Cho tôi gặp anh Dario đi?" "Tao là thằng mới chôm cái điện thoại đây. Bây giờ cái này là điện thoại của tao." "Ủa thế à, ok. Bye."
That last point carries over to the question of whether or not one grew up with the book. If yes, "Mountains of the Moon" is doubtlessly essential viewing, and many of the directorial missteps may very well be irrelevant in the face of finally getting to see the story on the screen after all these years. Absent that, there isn't much to recommend the film, which only escapes being truly awful by a complete absence of meanness and a compelling lead performance by Dev.
Quan điểm cuối cùng đó đưa chúng ta đến câu hỏi rằng liệu một người có lớn lên cùng với quyển sách đó không. Nếu câu trả lời là có, thì không còn gì phải bàn cãi, "Mountains of The Moon" rất đáng để được xem, và những sai sót trong đạo diễn sẽ gần như không có ảnh hưởng gì đến việc người xem cuối cùng cũng sẽ được thưởng thức câu truyện đó trên màn ảnh sau bao nhiêu năm gắn bó với quyển sách. Thiếu đi điều đó, thì cũng chẳng còn gì nhiều để người ta chú ý đến bộ phim nữa, và như vậy thì rút cuộc bộ phim sẽ trở nên quá tệ bởi thiếu đi ý nghĩa và thiếu đi diễn xuất của Dev cho vai chính mất rồi.