翻訳者レビュー ( 英語 → ベトナム語 )
評価: 51 / 0 Reviews / 2014/01/10 12:46:20
Blockbusters have never been a particular source of maturity or sophistication. That's been mostly by design, given that they've always traded in trying to capture something of our inner child's fantasy and awe. It's why we're often prone to framing the success and failure of big-budget spectacles in those terms: "'Pacific Rim' was great and made me feel like a kid again" vs. "'Transformers' was awful and only a kid would like it." But thanks to a growing emphasis on mass-destruction in recent years, blockbusters have started to feel like they're not so much facilitating child-like states as they are regressing into them.
Các phim bom tấn không bao giờ là một nguồn cho sự trưởng thành và tinh tế. Nếu cho rằng các phim này luôn được dùng để cố gắng nắm bắt điều gì đó trong sự ảo tưởng và thích thú trong tâm hồn con trẻ của chúng ta, đó thường là vì những kỹ xảo. Đó là lý do tại sao chúng ta thường dễ rập khuôn thành công và thất bại của những bộ phim có ngân sách lớn bằng các câu như: "Pacific Rim thật tuyệt và làm tôi có cảm giác như một đứa trẻ vậy" hoặc "Transformers dở tệ và chỉ có trẻ con mới thích thôi." Nhưng chính vì sự tập trung vào nạn đại huỷ diệt vào những năm gần đây mà các phim bom tấn đã bắt đầu cảm thấy không còn đi sâu vào những yếu tố như trẻ con nữa mà dần dần đi ngược lại những điều đó.