Omar is played by Adam Bakri, a new actor with barely any credits who carries the film. He is open, accessible, handsome, and incredible physically, the film requiring him to run and leap and tightrope-walk his way along high walls, all of it making look like a Parkour video on Youtube. Omar is a baker, who spends his free time training for an upcoming operation against the Israelis with his two childhood friends, Tarek (Eyad Hourani) and Amjad (Samer Bisharat). They appear to be working independently of any established group.
Nhân vật Omar do Adam Bakri thủ vai, một diễn viên mới ít khi được nhắc đến bởi những người làm phim. Anh ấy khá cởi mở, dễ tiếp cận, đẹp trai và có sức khỏe đáng kinh ngạc, bộ phim đòi hỏi anh ta phải chạy, nhảy và đi trên những bức tường mỏng manh và cao vót, tất cả trông như một đoạn phim về Parkour trên Youtube. Omar là một thợ làm bánh, người sử dụng hầu hết thời gian đào tạo rảnh rỗi của mình cho một hoạt động sắp tới chống lại người Israel cùng với hai người bạn thời thơ ấu, Tarek (Eyad Hourani) và Amjad (Samer Bisharat). Họ trông có vẻ làm việc hoàn toàn độc lập với các nhóm khác.
Later, when Omar is in prison, one of the other prisoners says to him, by way of introduction, "I'm with Hamas. What group are you with?" Being part of a group gives you protection and legitimacy, but Omar is more of a street kid, doing target practice in the woods with his two pals. Their plan is to kill an Israeli soldier in a nearby garrison, an act both reckless and meaningless. But they feel powerless, and the daily humiliations they endure, the random stop-and-search, the fear, have taken its toll. They feel the need to do something to participate in the fight.
Sau này, khi Omar trong tù, một trong những phạm nhân nói chuyện với anh ta, bằng cách giới thiệu, "tao thuộc nhóm Hamas. Mày thuộc nhóm nào?" Là thành viên của một nhóm sẽ đem lại sự bảo vệ và tính chính thống, nhưng Omar hơn một đứa trẻ lang thang, thực hiện việc tập luyện trong rừng với hai người bạn. Kế hoạch của họ là giết một người lính Israel ở một đơn vị đồn trú gần đó, một hành động vừa thiếu thận trọng và vô nghia. Nhưng họ cảm thấy bất lực và với việc bị hạ nhục hằng ngày mà họ phải chịu đựng, việc truy quét ngẫu nhiên, cơn sợ hãi đã lên tiếng. Họ cảm thấy cần thiết phải làm điều gì đó để tham gia vào cuộc chiến.